80s toys - Atari. I still have
Không bấm vùng phía trên kẻo mất tiền nhé!

***Chap 77: Nhầm lẫn
- Không có gì để nói với nhau đâu!
.
Và Quốc Hy đi thẳng
.
- Anh là một thẳng đàn ông tồi!
.
Lần đầu tiên trong lịch sử có người dám nói như thế với sếp tổng +_+
.
- Cô mới nói gì đó! nhắc lại thử xem!
.
- Tôi nói anh là một thằng tồi! Tôi đã làm gì anh mà anh lại đuổi tôi chứ? Tôi sai ở đâu đến mức anh đuổi thẳng tôi trước biết bao nhân viên?
.
- Cô nên cẩn thận, đừng để tôi phải nổi nóng, tôi không thích thô bạo với phụ nữ.
.
- Thôi đi! Tôi cần một lời giải thích!
.
- Giải thích ư? Chẳng có gì để giải thích cả!
.
- Thật uổng công tôi nghĩ anh là một người tốt. Hoá ra con người ta có thể sống 2 mặt!
.
- Cô im đi! Chính tôi mới là người nói với cô những câu ấy!
.
- Tôi ư? Vì sao chứ?
.
- Lại còn bày đặt thái độ giả dối! Đúng là biết mặt mà không biết lòng.
.
- Đề nghị anh nói năng đàng hoàng, đừng để tôi phải nghĩ xấu thêm về anh.
.
- Một cô gái tối ngày đi quán bar, gây gổ đánh nhau như dân gian hồ như cô mà cũng có lòng tự trọng như thế cơ à?
.
- Anh nói gì cơ??? Quán bar, gây gổ??? Hay là….
.
- Lại thái độ đó. Buồn cười…
.
- Này anh, ăn nói nên suy nghĩ trước sau. Tôi chấp nhận không làm ở công ty này nữa nhưng tôi không chấp nhận bị sỉ nhục. Anh đừng lấy con mắt chủ quan của mình để phán xét người khác.
.
- Tôi không muốn nói nhiều với cô nữa…
.
- Chị! Làm gì mà lâu thế! Hành người ta tới đón mà còn đứng dây dưa ở đây nữa là sao?
.
Một giọng nói thứ 3 xen vào cuộc trò chuyện. Cả Quốc Hy và cô gái nhìn ra phía đại sảnh.
.
Và người đó mang khuôn mặt của cô gái đang đứng nói chuyện với cậu nhóc.
.
Và sự thật đó là một cặp song sinh…
.
- Thế này là….- Quốc Hy nói lắp bắp như người mới bị “tát nước” vào mặt.
.
Cô gái mặc quần đùi màu đen cực ngắn, mặc áo dây màu trắng cùng mái tóc dài uốn xoăn nhuộm nâu gác chân chống xe xuống rồi tiến về phía hai người đang đứng, khuôn mặt tỏ rõ thái độ khó chịu.
.
Càng tiến gần, Quốc Hy càng nhận thấy rõ vết bầm trên má phải dù đã được che bằng một lớp phấn dày, có lẽ đó là hậu quả từ vụ đánh nhau hôm nọ.
.
- Này! Chị có biết là tôi đợi ngoài cổng bao lâu rồi không? 5 phút của người ta quý như vàng mà bị chị làm cho lãng phí. Giờ có về hay không thì nói cho tôi biết, chiều nay tôi còn có hẹn với lũ bạn đi spa, không rảnh mà hầu chị đâu.
.
- Thôi mà! Chị xin lỗi! Tại…tại có một chút chuyện! Thôi mình về! – cô gái nói với vẻ buồn
.
Quốc Hy không kịp nói gì, chỉ biết đứng nhìn. Một tình huống không ngờ đến.
.
- Còn ông anh này là ai? Bồ chị à? Nhìn cũng tạm. Thôi chào nhé, tôi về! – cô em nói bằng thái độ giễu cợt
.
Bóng hai người con gái xa dần. Đúng là giống nhau quá. Nhưng tính cách thì trái ngược nhau. Quốc Hy cứ đứng mà nhìn như thế hồi lâu.
.
Và cậu nhóc cảm thấy mình cần phải làm một cái gì đó. Nếu không có lẽ sẽ phải ân hận suôt đời.

***Chap 78: tôi yêu em...hết một cuộc đời
Thế là Quốc Hy chạy theo chiếc LX màu vàng, gọi với:
.
- Cô gái xe buýt, tôi xin lỗi. Tối nay 7h, ở hồ Laury, tôi muốn được gặp em!
.
Không biết lời nói vội ấy có kịp lọt vào tai cô gái đó. Nhưng cậu nhóc thấy nhẹ lòng…
.
7h tối, tại hồ Laury.
.
Dù biết khả năng cô gái ấy có mặt là rất hiếm hoi nhưng cậu nhóc vẫn đến. Vì cậu cực kì thấy có lỗi. Một mình Quốc Hy ngồi trên ghế đá bờ hồ và ngồi đợi.
.
1 tiếng sau.
.
Vẫn chỉ có một mình cậu nhóc.
.
- Cô ấy đã không tới! - Quốc Hy mỉm cười một mình, mặc dù trong lòng thấy buồn vô hạn.
.
Cậu nhóc thả nhẹ bó hoa bất tử trên tay xuống ghế đá rồi đứng lên. Lại một tình yêu cất cánh ra đi, tất cả đều chỉ vì mình không biết nắm giữ.
.
Chợt cậu nhóc nghe tiếng ai đó kêu cứu.
.
Quay mặt nhìn lại, hình như ai đó mới bị rơi xuống hồ thì phải +_+.
.
Mặc dù không biết bơi ( tuy đã có học bơi được vài tháng) nhưng Quốc Hy vẫn chạy lại, nhân tính không cho phép cậu ngoảnh mặt làm ngơ.
.
Và không ai khác chính là cô gái áo sơ mi sọc xanh.
.
Cậu nhóc hốt hoảng:
.
- Trời ơi! Cứu người! Cứu người!
.
Nhưng sự thật là không có ai ở đó vào cái giờ đó +_+
.
Cô gái cứ hết ngoi lên rồi lại hụp xuống nhìn thảm vô cùng, cậu nhóc không chịu nỗi đành nhảy liều xuống hồ, mong những gì học được từ mấy khoá bơi lội tại gia có thể giúp được phần nào.
.
Thế là giữa hồ, có hai con người đang thi đua “ngụp lặn” +_+.
.
Và cuối cùng, người uống nước nhiều nhất và chìm sớm nhất lại là Quốc Hy. Trớ trêu hơn, người cứu cậu ta lên lại là cô gái.
.
Sự thật là cô gái bận việc nhà nên tới trễ, vừa tới thì thấy cậu nhóc ngồi một mình trên ghế đá trước mặt, tính chạy men theo bờ hồ cho gần nhưng đúng lúc Quốc Hy đứng dậy ra về thì cô gái gọi với theo rồi bị trượt chân ngã xuống nước ( không biết ai đó nhẫn tâm để lon nước ngọt ở đó), lại thêm chứng chuột rút tự nhiên xuất hiện nên không thể bơi vào bờ được ( chứ thật sự là biết bơi +_+). Mà cái hồ đó chỉ sâu có 2 mét là cùng +_+
.
- Anh tỉnh rồi à??? – cô gái vỗ vỗ vào má Quốc Hy
.
Cậu nhóc mắt lờ đờ nhìn xung quanh. Người ướt sũng.
.
- Ôi trời! Lần sau nếu không biết bơi thì đừng nhảy xuống nhé! May mà hồ nông, chứ không thì… - cô gái phì cười
.
- Còn cô! Cô không sao chứ? - cậu nhóc lồm cồm ngồi dậy.
.
- Có sao! Vì phải vác thêm xác anh lên bờ nữa mà!
.
Quốc Hy lặng thinh không nói được gì. Có lẽ đây là lần xấu hổ nhất trong cuộc đời cậu nhóc.
.
Trên ghế đá.
.
- Tôi…tôi…
.
- Anh muốn xin lỗi tôi phải không?
.
- Uh!
.
- Lúc anh nói thấy tôi ở bar rồi đánh nhau gây gổ thì tôi đã biết anh nhầm tôi với nhóc Du Kim em tôi rồi! Vì tôi với nó là sinh đôi cùng trứng mà!
.
- Tôi đã quá nóng nảy.
.
- Đúng! Cách cư xử của anh hơi quá đáng.
.
- Tôi muốn cô trở lại làm việc cho công ty tôi.
.
- Tất nhiên! Tôi đã mất công thi tuyển vào đây thì đâu có dễ dàng bỏ cuộc được! – cô gái cười xoà.
.
- Và tôi còn muốn…
.
- ???
.
- Tôi muốn được ….
.
- ???
.
- Tôi muốn được quen với cô… trên mức là đồng nghiệp.
.
- Hả??? ….Ha ha – cô gái ban đầu còn ngạc nhiên nhưng sau đó cười ầm lên, một tiếng cười rất trong sáng.
.
Vì đó là lời tỏ tình vụng về nhất thế kỷ +_+.
.
- Cô đồng ý chứ?
.
- Tôi không biết!
.
Và thế là không có lời nói nào được cất lên. Ngôn ngữ của tình cảm là thế. Đôi khi khó hiểu đến luẩn quẩn.
.
Lúc chia tay.
.
- Thôi! Tôi về nhé! – cô gái nhanh nhảu nói trước.
.
- Nhưng…tôi chưa biết tên em?
.
Cô gái mỉm cười, những giọt nước còn vuơn trên tóc lấp lánh trong ánh đèn chiều:
.
- Em tên là Du Ca!


Thế là tất cả đã có sự bắt đầu mới…
.
Một kết thúc không quá hoàn hảo, vì tôi không thích sự hoàn hảo…..
.
Nhiều bạn nói rằng tôi “độc ác” khi cho nhân vật chính chịu quá nhiều đau khổ, thế nhưng, cuộc sống không phải là màu hồng, và muốn có hạnh phúc thì phải trả giá bằng máu, tôi viết fic này với cách nghĩ của một công dân thế hệ 9X, tôi muốn bày tỏ suy nghĩ của mình về cuộc đời rộng lớn và đầy phức tạp này.Hạnh phúc không đơn giản mà nắm được trong tay, nó chỉ đến với chúng ta khi mỗi người đã bước qua thử thách và gian khổ, có thế hạnh phúc mới thấm, và giá trị của nó mới chân thật.
.
Cám ơn mọi người đã theo dõi truyện dài “Bạn gái của thiếu gia” trong suốt thời gian qua. Tuy có nhiều thiếu sót nhưng tất cả vẫn diễn ra khá tốt đẹp, và tôi vui vì điều đó. Chúc các bạn sống tốt và gặp nhiều hạnh phúc!
.
I love all!


TOP WAP WORLDWIDE


mobiV trang ch

© GIAITRI102.TK
Thanks to XTGEM