Không bấm vùng phía trên kẻo mất tiền nhé!

- Chiều thứ hai 5g15 cậu mới ra thế mà 4g rưỡi đã tới trường rồi. Lúc này cả trường đang ngồi sinh hoạt. Trời ơi ! Hôm nay sinh hoạt giáo dục giới tính. Sáng ngồi nghe đã đã chịu không nổi rồi. Bây giờ lên nghe lại nữa. Tụi nó hỏi toàn những câu “bựa” nhất thế giới. Vì viết giấy xong truyền lên cho cô nên chả đứa nào sợ quê cả. Hồi sáng còn nhớ câu này bá đạo nhất

-Cô ơi cho em hỏi là dùng bao ni lông thay thế cho bao cao su được không ? 

- Cả trường nghe xong cười như điên. Không biết thằng nào truyền cái tờ giấy đó lên nữa. May mắn là buổi chiều học sinh đỡ hơn chút, hỏi toàn câu nghiêm túc. Thôi mà không kể cái này nữa. Hỏng hết truyện của tớ. Đang trong sáng thế kia. Ngồi ghế đá đợi cậu, cuối cùng cũng xong. Từ xa một cô bé dễ thương bước lại chỗ tớ ngồi :

-Tớ mặc áo dài xinh không Huy ?

- Lúc đó thật sự muốn ôm cậu lại liền rồi nói là “Yến ơi! Trông cậu xinh lắm luôn đó”. Cơ mà trông cậu xinh xắn đáng iu thế kia thì tớ lại muốn ... chọc cơ :

-Trông ngố lắm cơ !

-Ơ sao lại ngố

-Trông như chim cánh cụt ấy

-Không nói chuyện cậu nữa, tớ về đây! 

- Cậu giận quay liền đi, vội chạy tới chỗ cậu, nắm 2 tay lại, nhìn cậu nói :

-Tớ giỡn đó, Yến ơi hôm nay cậu xinh lắm đấy

-Thật không cậu ?

-Ra dáng thiếu nữ lắm đó ! 

-Thế mà hồi nãy chọc tớ làm tớ tưởng ngố thiệt

-Có ngố thì tớ vẫn yêu !

-Nhưng mà tớ không muốn ngố đâu !

- Hai đứa ngồi ở ghế đá trong trường nói chuyện một hồi lâu, thỉnh thoảng tớ lại đưa tay lên vén tóc rồi mỉm cười nhìn cậu. Bỗng thấy cậu cầm điện thoại ra xem :

-Yến ơi, lâu nay bạn kia còn nhắn tin làm phiền cậu nữa không ?

-Không có đâu Huy 

Yến trả lời nhưng không dám nhìn vào mắt tớ :

-Thật không vậy Yến, cậu hứa với tớ rồi đó

-Thật mà

- Nhìn ánh mắt của cậu tớ vẫn có một cái gì đó không yên tâm. Hình như cậu vẫn còn giấu tớ đúng không. Tớ phải làm sao đây, tớ đâu thể kiểm soát được cậu đâu. Chào tạm biệt cậu, tiễn cậu ra tới cổng trường rồi tớ đi học. 

- Tối về nằm ngủ mà bao nhiêu suy nghĩ. Yến vẫn còn tình cảm với bạn kia sao. Sao bạn kia lại cứ quấy rầy Yến như vậy. Nếu thật sự thích Yến thì sao lại để Yến ra đi ? Đến khi thấy Yến vui vẻ bên mình thì lại muốn phá hoại sao. Cách duy nhất là phải có thật nhiều tình cảm của Yến. Phải quan tâm Yến hơn, tốt với Yến hơn nữa như vậy thì mới có thể giữ Yến mãi bên mình. Yến quan trọng với mình lắm, chẳng thể để Yến rơi vào tay bạn kia đâu. Không thể được ! Phải làm gì đây ? 

- À đúng rồi ngày mai ! Lúc tớ cài băng đô lên tóc cậu. Tớ sẽ ôm cậu thật chặt lại. Nói nhỏ vào tai cậu cho cậu biết cậu là tớ thích cậu nhiều lắm, nói rằng cậu quan trọng với tớ như thế nào. Nói cho câu hiểu hết tình cảm của tớ. Cho cậu biết cậu quan trọng như thế nào với tớ. Điều mà lâu nay tớ luôn giữ kín.

- Một kế hoạch để giữ cậu bên tớ. Để cậu có thể thích tớ nhiều hơn và quên được bạn kia đi. Tập nói chuyện trước gương mấy ngày nay, nhìn con gấu bông ở nhà rồi nói. Cái này quan trọng mà. Phải nói cho suông chứ không được vấp, với lại lúc mình nói những câu quan trọng như thế run lắm. Phải tập.

- Thứ 5 tới rồi, trước khi đi học không quên làm việc quan trọng nhất ngày hôm nay đó là bỏ cái băng đô tặng cậu vào cặp. Quên nó là coi như thua ngay từ vòng gửi xe rồi. Hôm nay không quên nhắc cậu là nhớ đợi tớ lúc ra về nha. Ngày hôm nay dài quá, những ngày gặp cậu thường qua nhanh lắm cơ mà. Sao đợi mãi không hết giờ vậy trời. Cuối giờ đến rồi, hí hửng mở cặp ra xem cái băng đô nó sao rồi. Vẫn còn ở đấy. Ơ mà lúc sắp về bạn Hương (chung lớp với Yến) đứng đợi Yến trước cửa. Chắc nói chuyện hay đưa đồ gì xíu thôi mà. Không sao đâu ! 

- Hết giờ, tớ vừa mới dọn cặp xong thì cậu đã ra ngoài cửa với bạn Hương rồi. Hai đứa nói chuyện với nhau không nghỉ, rồi nắm tay nhau đi xuống luôn. Thấy 2 cậu đang đi thế kia chẳng lẽ tớ xen ngang vào nói Yến ơi ở lại đây xíu sao. Trời ơi ! Đi theo Yến xuống sân trường. Hai cậu vẫn nói tiếp tục nói gì ấy, nhiều lắm cơ. Tớ lẳng lặng bỏ ra ghế đá ngồi chờ cậu. Thế mà hai cậu vừa nói chuyện vừa lấy xe đi về luôn. Cậu lại quên nữa rồi sao hả Yến. Tớ ngồi đây nãy giờ mà, vậy mà cậu bỏ về luôn. Tớ đợi mấy ngày nay để tặng cậu cái này cơ mà. Yến ơi!

PHẦN 5.6: Một Ngày Mưa.

Hôm đấy ngồi ghế đá đợi cậu về. Cậu dắt xe cùng bạn Hương về mà quên rằng tớ vẫn ngồi đợi cậu mãi ở đây. Thầm nghĩ chắc Yến tiễn bạn kia ra chỗ nhà thờ đầu cổng trường rồi đợi mình ở đó mà. Lặng lẽ dắt xe đi theo cậu. Ai đó về luôn chẳng hề biết gì hết. Buồn bã đi theo đến gần nhà cậu rồi cất tiếng nói :

-Yến ơi ! Sao cậu không đợi tớ ?

-Ơ cậu chưa về à, tớ tưởng về rồi 

-Tớ ngồi ở ghế đá đợi cậu nãy giờ mà 

-Tớ không biết, nhỏ kia nói cậu dắt xe về trước rồi!

-Chẳng lẽ tớ bỏ về một mình mà không đợi cậu sao, cậu nghĩ tớ xấu tính đến thế à

-Tớ xin lỗi, tớ nghe nhỏ kia nói vậy nên về luôn

-Cậu biết hôm nay cậu quên gì rồi không ?

-Quên gì nhỉ, đâu quên gì đâu ?

-Thật là không quên gì không, cậu chắc chứ !

-Chắc mà !

-Hôm nay cậu làm tớ buồn lắm ! 

-Thôi tớ xin lỗi nãy tớ không biết là cậu chưa về !

-Ý tớ không phải chuyện đó mà. Yến ơi cậu hết thích tớ rồi phải không ?

-Sao cậu lại hỏi thế, đương nhiên là còn rồi

-Hôm nay cậu cư xử lạ lắm !

-Tớ vẫn là tớ thôi !

-Cậu hết thích tớ cũng được mà !

-Sao lại cũng được

-Để tớ cưa cậu lại 

Mở miệng đùa với cậu một câu nhưng mà vẫn còn buồn lắm. Theo cậu tới nhà

-Thôi cậu vào nhà đi, hôm nay tớ buồn cậu lắm !

-Thôi mà Huy, cho tớ xin lỗi, tối về nhắn tin cho tớ ha

-Không nhắn đâu ! 

Tới nhà, mở điện thoại ra, thấy cậu dòng tin nhắn của cậu :

-“Huy ơi cho tớ xin lỗi cậu nhé, tớ vẫn còn nhớ mà, tớ không quên đâu”

- Thât sự là giận cậu lắm đó. Cậu mà không nhắn tin trước cho tớ thì tối nay tớ không nhắn cho cậu trước đâu – một điều mà ngày nào tớ cũng mong về đến nhà để làm. Thật sự là tớ chẳng thể giận cậu lâu được. Tính đi ngủ luôn mà lại sợ cậu mong tin nhắn nên trả lời lại vậy 

-Cậu đáng ghét lắm, nhớ cái gì mà nhớ !

-Huy ơi tớ xin lỗi mà, cậu đừng ghét tớ nha, chơi với tớ lại nhé !

-Trời ơi ! Ước gì tớ ghét được cậu đó.

-Ước cái gì không ước sao lại ước ghét được tớ ? 

-Cậu biết tớ hôm nay có chuyện quan trọng muốn nói cơ mà!

-Chuyện gì thế cậu nói bây giờ được không ?

-Không ! Tớ tập trước con gấu bông mấy ngày nay, chuyện quan trọng sao mà nói quan điện thoại được! 

-Thôi tớ tò mò lắm, nói cho tớ đi ha, nha Huy

-Không nói, ai kêu cậu quên rồi thì ráng mà chịu đi, thứ 5 cậu mà quên nữa là tớ không nói luôn đâu! 

-Tớ biết rồi, thứ 5 tớ sẽ nhớ mà !

- Tối nằm ngủ. Lăn tới lăn lui mắt nó vẫn không chịu nhắm. Lo lắng một điều gì đó. Chuyện quan trọng như thế mà tớ vẫn không nói được với cậu sớm thì thằng “người lạ” đó sẽ được dịp tấn công cậu. Không thể để chuyện đó xảy ra được. Mà giờ chỉ còn cách đợi thôi chứ biết làm sao đây ! Nửa đêm rồi mắt vẫn mở, trời bắt đầu đổ mưa. Cơn mưa nửa đêm lạnh thật. Nhìn trời mưa não lòng thật. Tớ vốn chả thích trời mưa. Nhớ cậu. Muốn nghe giọng ai đó chúc ngủ ngon như hôm nay cậu ngủ sớm quá nên không gọi được. Đành nhắn một tin cho cậu vậy :

“Nhớ Yến quá không ngủ được nhắn một tin cũng không cho à. Ai đó nhớ đắp chăn lại không thôi mưa lạnh đó nha”

- Hi vọng sáng mai ai đó ngủ dậy đọc được tin nhắn này sẽ mỉm cười một cái. Thứ 4 trôi qua một cách lặng lẽ. Chiếc băng đồ vẫn còn đó vẫn chưa thể được cài lên mái tóc xinh xắn của cậu. Chắc nó sẽ buồn lắm đây. Hai giờ sáng thứ 5. Đang ngủ bỗng bật dậy. Mồ hôi ướt hết cả áo. Ác mộng. Lâu nay mình có bị ác mộng bao giờ đâu. Tối hôm qua được cậu chúc ngủ ngon rồi cơ mà. Sao có thểgặp ác mộng được. Linh tính hôm nay sẽ có chuyện gì chẳng lành sắp xảy đến ! 

- Sáng thức dậy, đang nhắn một tin chúc cậu một buổi sáng tốt lành thì bất ngờ nhận được tin nhắn của thằng bạn thân nhất– Hà Anh :

-Mày ơi, tao với nhỏ kia chia tay rồi buồn quá !

-Sao thế chuyện gì vậy mày, có gì gặp nhau tâm sự với tao

-Uh tao cũng buồn quá, lâu nay chưa được gặp mày nữa.

- Tội nghiệp mày, năm ngoái mày chia tay con H tao thấy mày buồn lắm rồi, bây giờ mới quen được nhỏ này thì... Hi vọng mày sẽ vượt qua được. Tao với mày chơi thân từ hồi lớp 6 cơ mà. Chuyện gì cũng có tao bên cạnh mà, đừng lo nhé !

-Buổi sáng hôm nay của H thế nào – Tin nhắn trả lời từ Yến

-Huy vừa gặp ác mộng !

-Mơ thấy gì vậy H ?

-Không nhớ nữa nhưng mà ghê lắm, đang ngủ thì hoảng hốt, tỉnh đậy mồ hôi ra đầm đìa !

-Hôm nay Yến có chuyện qua trọng muốn nói với Huy.

-Chuyện gì vậy Yến ?

-Thôi để chiều Yến nói cho

- Linh tính của mình đúng mà. Sẽ có chuyện gì chuẩn bị xảy ra đây. Lo lắng tiếp tục hỏi Yến :

-Nói cho Huy được không Huy lo quá

-Không có gì đâu, thôi H tập trung học đi

- Học sao mà vào được. Trong đầu đã nghĩ tới trường hợp xấu nhất rồi. Sao hôm nay lại bi quan thế. Lỡ Yến muốn nói gì bất ngờ làm mày vui thì sao. Cũng muốn nghĩ như vậy lắm nhưng cơn ác mộng hồi sáng bỗng hiện về. Lo lắng một cách lạ thường.

Chiều tới, học xong 2 tiết đầu chạy lên ngay trên lớp Yến đợi trước cửa. 

-Huy hả, đợi Y xíu, Yến chép bài cái đã

-Uhm!

Ra hành lang đứng đợi, mắt nhìn ra xa xăm, có lẽ mình đã đoán được một phần câu chuyện sắp xảy đến.

-Huy ơi, tớ vẫn chưa quên được một người, bây giờ bạn ấy lại muốn qua lại với tớ nữa !

-Phải bạn mà cậu lưu là “người lạ” không ?

-Đúng rồi !

-Nhưng cậu nói với tớ là cậu quên bạn đó rồi mà, cậu hứa là không liên lạc với bạn đó nữa mà. Cậu hứa rồi mà

-Tớ xin lỗi, tình cảm mà cậu !

-Sao lúc tở hỏi cậu đồng ý làm bạn gái tớ không thì cậu lại đồng ý trong khi cậu chưa thể quên. Muốn đùa cợt với tình cảm của tớ phải không !

-Không có mà, tớ xin lỗi

-Thế giờ cậu muốn ...

-Tớ muốn có thời gian để suy nghĩ để xác định lại tình cảm của mình.

-Bao lâu vậy

-Một tuần !

-Không được lâu quá, như vậy thì bạn kia sẽ lấy mất cậu thôi

-Thế cậu muốn bao lâu !

-Yến ơi tớ có làm cậu buồn hay có gì không phải cậu đừng buông tay dễ dàng như vậy mà. Nói với tớ đi tớ sẽ thay đổi vì cậu mà !

-Không cậu tốt lắm, không có gì mà tớ không thích hết.

-Tớ chả cần như vậy tớ chỉ cần cậu thôi. Hay là cậu làm bạn gái tớ thêm 7 ngày nữa nhé. 7 ngày nữa thôi. 7 ngày nữa tớ sẽ cố gắng lấy để lấy được tình cảm của cậu và làm cậu quên bạn kia mà...

-Huy ơi thật sự giờ tớ không muốn quen ai hết. Tớ cần thời gian. Cậu hiểu cho tớ !

-Tin này thật sự sốc với tớ quá ! Cậu có biết là hôm nay tớ có 1 chuyện ấp ủ bấy lâu nay để nói với cậu không ?

-Chuyện gì vậy cậu nói đi !

-Chắc tớ không còn cơ hội để nói nữa rồi !

-Huy ơi cậu có sao không thế !

-Không sao đâu cậu về lớp đi, thế thứ 7 cậu sẽ trả lời tớ đúng không.

-Uh đúng rồi thứ 7, mà thôi H về lớp trước đi tớ nhìn cậu về

-Uhm

- Vội quay mặt đi, sao mà đau quá. Sao mà có cái gì cay trong mắt mình. Thật sự là muốn khóc lắm. Muốn ôm cậu lại ngay lúc đó và nói “Tớ thích cậu nhiều lắm Yến ơi”. Tớ muốn làm việc này lâu lắm rồi mà chưa có cơ hội. Chẳng lẽ bây giờ tớ phải im lặng sao. Nhưng sao lại không thể làm được. Tự trọng của 1 đứa con trai đã ngăn tớ lại.

- Trời bắt đầu đổ mưa. Cơn mưa thật to và nặng hạt. Có có biết rằng cậu vừa đi thì mắt tớ đã đỏ nhòe rồi ko, bước vào lớp nhưng vẫn phải nở nụ nười với tụi bạn để chúng nó không nhận ra. Sốc thật đấy, không biết đây là lần thứ mấy mình đặt tình cảm nhiều như vậy lên một người con gái để rồi nhận được câu trả lời như vậy nữa. Bây giờ phải làm gì đây, chiếc băng đô tặng cậu vẫn còn trong cặp đây này, nhưng cậu thì đã đi mất rồi. Cuốn đi theo cơn mưa chiều nay!

Chương 6: Hai ngày dài đợi chờ!

Bước vào lớp, ngồi gục xuống bàn, chóng mặt, mọi thứ xung quanh tối xầm lại. Tin nhắn tới – là của Hà Anh 

-Ê thứ 7 đi bơi vơi tao nhé, lâu nay chưa gặp mày

-Tao buồn quá, Y muốn ct !

-Đm mày chọc tao đấy à, thấy tao vừa chia tay xong chọc à, bạn bè thế đấy!

-Ko có là thật đấy.

-Tụi bây đang vui vẻ như vậy mà sao lại...

-Tao cũng sốc lắm, không biết nữa. Ex của Y muốn quay lại, Y nói cần thời gian suy nghĩ.

-Thôi thứ 7 đi bơi với tao đi, có gì anh em tâm sự với nhau.

Cơn mưa vẫn còn nặng hạt, lo lắng nhắn tin cho cậu :

-Yến ơi tí nữa để tớ chở cậu qua lớp nha, cậu không có áo mưa đi ướt bệnh bây giờ

-Thôi khỏi H à, tớ tự đi được rồi.

- Cũng đúng thôi, cậu vừa nói cần thơi gian suy nghĩ cơ mà. Tớ quên mất, một thói quen nhìn thấy trời mưa là nhớ tớ cậu, sợ ai đó không thích mặc áo mưa lại cảm lạnh. Đọc tin nhắn tự nhiên lại thấy nhói. Chiếc băng đô trong cặp tớ cả tuần nay, hôm nay không thể bắt nó ở đây nữa được. Nhưng sao mà đưa đây. Cậu đã không muốn gặp tớ rồi mà. Nói chuyện thì chắc lại càng không muốn. 

- Vào lớp học thêm cứ vài phút lại nhìn cậu 1 lần, không biết cậu nghĩ gì nhỉ, không biết cậu có nghĩ tới tớ cảm thấy sao không nhỉ. Đợi cuối giờ, lúc cậu không để ý nhẹ nhàng cẩn thận đặt chiếc hộp đặt băng đô vào cặp cậu. Còn không quên viết thêm một lời nhắn dán lên nữa “Yến ơi! Cậu đeo cái này vào xinh lắm đấy. Mai mốt đeo cho tớ ngắm nhé”. Chỉ hi vọng cậu mỉm cười một cái khi bất ngờ thấy chiếc hộp ở trong cặp. Từ chỗ học thêm Lý qua chỗ học Toán, chạy xe chậm chậm sau lưng cậu. Muốn chạy tới bên cậu nói bất cứ chuyện gì nhưng sao lại không thể.

- Tớ lớp toán, lại nằm gục xuống bàn. Mệt mỏi, không thể tập trung nghe được thầy giảng gì cả. Cả tâm trí bây giờ chỉ nghĩ về những lời cậu nói lúc nãy. Mình đã làm gì sai để Yến phải buồn đến nỗi phải suy nghĩ lại như vậy hả. Cố gắng tự nhủ rằng mọi chuyện rồi cũng sẽ ổn thôi mà , rồi Y cũng sẽ hiểu được tình cảm của mày thôi mà. Đừng lo nhé ! Hết giờ, bước ra khỏi cửa :

-Huy ơi lại đây tớ có chuyện muốn nói với cậu

- Yến vừa nói vừa đưa tay vào trong cặp lấy chiếc hộp đựng băng đô ra. Tớ có thể hiểu ngay là cậu muôn trả lại cho tớ mà. Đừng mà Yến. Tớ đã muốn đưa cho cậu cả tuần nay rồi cơ. Không phải là vì chuyện cậu nói hôm nay nên tớ mới mua đâu cậu ơi 

-Không Huy tặng Yến đó, Yến lo mà giữ lấy. Yến mà trả lại Huy thì đừng bao giờ nói chuyện với H nữa. 

- Vừa dứt câu thì tớ vội quay đi. Không để Yến chạy theo đưa lại. Chậm rãi đi xuống cầu thang, mong Yến sẽ nhận nó và hiểu cho tớ. Xuống chỗ gửi xe, tìm xe mình thì thấy cậu đã đặt chiếc hộp lên xe tớ từ lúc nào. Thất vọng nhìn nó một hồi lâu, Yến ơi sao cậu lại không nhận. Tình cảm của tớ mấy ngày nay đó Yến à. Không nhất định tớ không giữ nó nữa đâu. 

Phóng thật nhanh tớ nhà cậu. Khẽ đặt ngay nhắn trước cổng nhà cậu rồi lẳng lặng ra một góc xa đầu đường đợi cậu đi về.



TOP WAP WORLDWIDE


mobiV trang ch

© GIAITRI102.TK
Thanks to XTGEM

Duck hunt