Không bấm vùng phía trên kẻo mất tiền nhé!

Ngày thứ mười tám Naples, Italia.

Sáng ra, khi luồng sáng nhẹ chiếu qua cửa sổ, Robert thức giấc. Anh ôm Pier chặt trong vòng tay mình và thì thầm.

- Cám ơn em.

- Anh thấy thế nào? - Pier mỉm cười ranh mãnh.

- Tuyệt vời. - Robert nói. Và thực là như vậy.

- Anh là một con thú. - Pier rúc vào người anh.

Robert cười.

- Em hợp với điều đó. - Anh nói.

Pier ngồi thẳng dậy và nói với vẻ nghiêm túc:

- Anh không phải là một kẻ buôn lậu ma tuý chứ?

- Không. Một câu hỏi ngây thơ.

- Nhưng Cảnh sát Quốc tế truy lùng anh?

- Đúng. - Điều đó có ý nghĩa hơn.

- Mắt cô ta sáng lên.

- Em biết. Anh là một điệp viên. - Cô ta hồi hộp cứ như một đứa trẻ. -Thật à?

Robert phải bật cười. Và anh nghĩ. Từ miệng của những cô gái trẻ…

- Thú nhận đi. - Pier khăng khăng. - Anh là một điệp viên phải không?

- Phải. - Robert trầm giọng nói. - Anh đúng là một điệp viên.

- Em biết mà. - Mắt Pier sáng lên. - Anh có thể kể cho em nghe một vài bí mật được không?

- Loại bí mật gì hả?

- Anh biết đấy, những bí mật gián điệp - mật mã, và những thứ như thế. Em thích đọc truyện tình báo lắm. Và em chỉ đọc loại đó.

- Thế hả?

- Ồ, vâng. Nhưng đó chỉ là những chuyện bịa. Anh biết những chuyện thật, phải khỏng nào? Chẳng hạn những tín hiệu mà các điệp viên hay dùng. Anh có được phép nói cho em biết một tín hiệu không?

Robert nói một cách nghiêm túc:

- Ồ, thực ra là không nên, nhưng anh cho rằng một thì được. Mình có thể nói điều gì để cô ta tin nhỉ? - Đó là cái tín hiệu rèm cửa cũ kỹ.

- Tín hiệu rèm cửa cũ kỹ à? - Cô ta tròn mắt.

- Phải. - Robert chỉ vào một cái cửa sổ phòng ngủ. - Nếu mọi thứ bình thường thì người ta sẽ để tấm rèm treo lên. Nhưng nếu rắc rối người ta hạ một tấm rèm xuống. Đó là một tín hiệu báo đề đồng nghiệp của mình tránh đi.

- Tuyệt thật. Em chưa bao giờ đọc được điều đó trong một cuốn tiểu thuyết nào. - Pier nói một cách sôi nổi.

- Tất nhiên. - Robert nói. - Đó là điều rất bí mật.

- Em sẽ không nói với ai. - Pier hứa. - Còn gì nữa?

- Gì nữa hả? Robert nghĩ một chút.

- Ồ có một trò chơi điện thoại.

- Kể cho em nghe đi. - Pier xích lại bên anh.

- Ồ giả dụ một bạn điệp viên gọi điện thoại cho em để biết mọi chuyện có ổn thoả không. Anh ta sẽ hỏi gặp Pier. Nếu như mọi chuyện đều ổn, em nói: "Đây là Pier". Nhưng nếu có bất kỳ trục trặc gì thì em nói: ông nhầm số máy rồi.

- Kỳ diệu thật. - Pier kêu lên.

Những huấn luyện viên của mình ở Trang trại hẳn là sẽ đau tim nếu họ nghe thấy mình nói ra thứ ngớ ngẩn nầy.

- Anh có thể kể cho em gì nữa không? - Pier hỏi.

- Anh nghĩ thế là đủ những điều bí mật cho một buổi sáng rồi.

Robert cười lớn.

- Thôi được.

Cô cọ thân thể mình dọc theo người Robert.

- Anh có thích tắm một chút không? - Pier hỏi.

- Thích.

Họ xoa xà phòng cho nhau dưới làn nước ấm và khi Pier dang chân Robert ra để rửa cho anh, anh thấy mình lại cứng lên.

Họ làm tình dưới vòi hoa sen.

Trong lúc Robert mặc quần áo, Pier khoác lên người chiếc váy mặc ở nhà và nói:

- Em sẽ gặp anh vào lúc ăn sáng.

Carlo đang đợi chị ở trong phòng ăn.

- Hãy nói với tôi về người bạn của chị đi. - Cậu ta bảo.

- Về cái gì?

- Chị gặp ông ta ở đâu?

- Ở Rome.

- Chắc ông ta rất giàu nên mới mua cho chị cái vòng kia.

- Ông ta thích tao. - Cô nhún vai.

Carlo nói:

- Chị có biết tôi nghĩ gì không hả? Tôi nghĩ là người bạn chị đang lẩn trốn điều gì đó. Nếu chúng ta nói ra đúng chỗ, có thể có một khoản tiền thưởng lớn.

Pier bước lại gần thằng em trai, mắt cô ta long lên:

- Đừng có dính vào chuyện nầy, Carlo.

- Vậy là ông ta đang chạy trốn…

- Thằng nhóc con nghe đây, tao cảnh cáo mầy. Hãy lo việc của mầy ấy.

Cô ta không có ý định chia phần tiền thưởng với bất kỳ ai.

Carlo nói với vẻ trách móc:

- Bà chị nhỏ bé, chị định vơ cả cho mình chứ gì?

- Không. Mầy không hiểu, Carlo.

- Không à?

Pier nói với vẻ nghiêm chỉnh:

- Nói thật với mầy, anh Jones đang lẩn tránh bà vợ của anh ấy. Bà ta thuê một thám tử để săn lùng. Đó là tất cả câu chuyện.

- Sao chị không nói trước? Vậy thì chẳng phải thứ to tát tôi sẽ quên chuyện nầy đi. - Carlo mỉm cười.

Tốt. - Pier nói và Carlo nghĩ, mình sẽ phải tìm hiểu xem thực sự ông ta là ai.

***

Janus đang nói chuyện điện thoại.

- Các anh có tin tức gì chưa?

- Chúng tôi biết rằng sĩ quan Bellamy hiện ở Naples.

- Các anh có người ở đó không?

- Có. Lúc nầy họ đang tìm kiếm hắn ta. Chúng tôi có một manh mối. Hắn ta đang đi cùng với một con điếm có gia đình ở Naples. Chúng tôi nghĩ chúng có thể đến đó. Chúng tôi đang theo sát.

- Báo cáo kịp thời cho tôi.

***

Tại Naples, Phòng Nhà cửa đô thị đang bấn bíu tìm kiếm nơi ở của bà mẹ Pier Valli.

Hơn một chục nhân viên an ninh và lực lượng cảnh sát Naples đang lộn trái thành phố ra để tìm kiếm Robert.

Carlo thì mải miết tính các kế hoạch đối với Robert.

Pier thì chuẩn bị gọi lại cho Interpol.


Mối hiểm hoạ treo lơ lửng đâu đây dường như thật rõ ràng, và Robert cảm thấy như anh có thể với tay ra và chạm vào nó. Khu bến cảng tấp nập hoạt động như một cái tổ ong với nhan nhản những con tàu bốc và dỡ hàng. Nhưng thêm vào đó còn có một điểm khác nữa: Những chiếc xe cảnh sát chạy lên chạy xuống với những cảnh sát mặc thường phục và những thám tử trông thật lộ liễu thẩm vấn nhưng công nhân và những thuỷ thủ. Cuộc săn người khẩn trương nầy làm cho Robert hoàn toàn ngạc nhiên. Dường như thể họ đã biết anh ở Naples, bởi lẽ nếu không thì họ không thể nào cùng lúc ráo riết như thế nầy trong việc săn lùng anh ở tất cả các thành phố lớn của Italia. Thậm chí anh đã chẳng buồn ra khỏi xe.

- Anh quay xe lại và rời khỏi khu cảng. Điều mà anh đã nghĩ là một kế hoạch đơn giản - lên một chiếc tàu hàng đi Pháp - giờ đây đã trở thành nguy hiểm. Bằng cách nào đó họ đã lần theo anh tới đây. Anh rà lại các lựa chọn của mình. Đi bằng xe thì dù ngắn dài cũng đều quá nguy hiểm. Lúc nầy thì hẳn sẽ có những trạm kiểm soát xung quanh thành phố. Các bến cảng đều được canh gác. Điều đó có nghĩa là ga xe lửa và sân bay cũng sẽ bị giám sát chặt chẽ. Anh đang ở trong một gọng kìm và nó đang khép lại.

Robert nghĩ đến đề nghị của Susan. Bọn em ở ngay ngoài khơi Gibralta. Bọn em có thể vòng lại và đón anh ở bất kỳ chỗ nào anh muốn. Đó có thể là khả năng thoát duy nhất của anh đấy? Anh không hề muốn kéo Susan vào chuyện nguy hiểm, vậy mà anh không còn nghĩ được đến một sự lựạ chọn nào khác. Đó là cách duy nhất thoát khỏi cái bẫy mà anh đang bị kẹt ở trong. Họ sẽ không tìm kiếm anh trên một du thuyền tư nhân. Nếu mình lên được Thanh Bình, anh nghĩ, họ có thể thả mình gần bờ biển Marseilles, và mình có thể tự lên bờ. Bằng cách đó họ sẽ không bị nguy hiểm.

- Anh dừng lại trước một tiệm ăn nhỏ bên đường và đi vào để gọi điện thoại.

Sau năm phút, anh được nối liên lạc với du thuyền Thanh Bình.

- Xin cho gặp bà Banks.

- Tôi sẽ nói là ai đang gọi ạ?

Monte có một thằng quản gia khốn kiếp trực điện thoại trên du thuyền.

- Cứ nói là một người bạn cũ.

Một phút sau, anh nghe thấy tiếng Susan.

- Robert, anh đấy à?

- Thứ đồ bỏ đây.

- Họ… họ chưa bắt được anh hả?

- Chưa, Susan. - Nói ra cái đề nghị kia với anh thật khó khăn. - Lời đế nghị của em vẫn còn giá trị chứ?

- Tất nhiên rồi. Khi nào…?

- Em có thể đến Naples vào đêm nay được không?

Susan lưỡng lự.

- Em không biết. Chờ em một tí.

Robert nghe thấy tiếng trao đổi. Rồi Susan trở lại bên máy.

- Monte nói là có trục trặc một chút về động cơ, nhưng chúng em có thể đến Naples sau hai ngày.

Quỷ tha ma bắt. Anh ở đây thêm ngày nào là thêm khả năng bị bắt ngày đó.

- Được. Thế cũng tốt.

- Bọn em sẽ tìm anh như thế nào?

- Anh sẽ liên lạc với em.

- Robert, xin anh hãy cẩn thận.

- Anh đang cố gắng. Đúng là như thế.

- Anh sẽ không để chuyện gì xảy ra cho anh chứ?

- Không, anh sẽ không để chuyện gì xảy ra cho mình. Và cả cho em nữa.

Khi Susan gác máy, cô quay lại mỉm cười với chồng:

- Anh ấy sẽ lên thuyền.

***

Một giờ sau, ở Rome, Francesco Cesar trao một bức điện cho đại tá Frank Johnson. Bức điện được gửi từ du thuyền Thanh Bình. Nội dung: Bellemy sẽ lên thuyền Thanh Bình. Sẽ thông báo cho các ông. Bức điện không có người ký.

- Tôi đã thu xếp hánh lý để giám sát tất cả các liên lạc đi và đến từ tàu Thanh Bình. - Cesar nói. Ngay khi nào Bellamy lên thuyền, chúng ta sẽ tóm hắn.



***Xem trang:
[1][2][3][4][5][6][7][8][9][10][11][12][13][14][15][16][17][18][19][20]

TOP WAP WORLDWIDE


mobiV trang ch

© GIAITRI102.TK
Thanks to XTGEM

Old school Easter eggs.