pacman, rainbows, and roller s
Không bấm vùng phía trên kẻo mất tiền nhé!

Ông Simeon nhìn Pilar bằng cặp mắt dò hỏi:
- Cháu muốn hỏi gì ?
- Cháu hỏi ông có trả tiền cho những cái gì mà ông đã lấy không ?
- Ta ... ta không biết . - Ông Simeon trả lời .
Lại đấm tay xuống ghế, ông kêu lên:
- Ai bảo cháu hỏi ta như vậy , cháu gái ? Ai bảo cháu hỏi ta như vậy ?
- Cháu ... cháu chỉ tự hỏi thế thôi . - Cô gái lắp bắp .
Cặp mắt màu xám chứa đựng nhiều điều bí mật, cô ngả đầu về phía sau, ý thức được giới tính của mình .
- Đồ quỉ! - Ông ngoại cô nói to .
- Ông không yêu cháu rồi, ông ngoại - Cô nói bằng một giọng dịu dàng - Cháu tới đây nói chuyện với ông là mong ông vui vẻ .
- Đúng thế . Đã từ lâu ta không nhìn thấy một cô gái trẻ và đẹp nào như cháu . Cái đó làm ta hài lòng và sưởi ấm lòng ta ... Hơn nữa cháu mang trong mình dòng máu của ta ... Con Jennifer dù sao cũng là đứa con tốt nhất trong gia đình .
Pilar cười .
- Nhưng cháu hãy coi chừng! Đừng tưởng ta có thể bị lừa bởi vẻ xinh đẹp của cháu - Ông Simeon nói với cô - Ta biết rõ tại sao cháu tới đây ngồi và kiên nhẫn nghe câu chuyện tào lao của ta rồi ... Đó là vì tiền của ta ... tiền của ta .... Xem nào, cháu vừa nói rằng cháu rất yêu ông ngọai của cháu, đúng không ?
- Ồ! Cháu không yêu ông với một tình yêu sâu sắc, nhưng ông làm cháu thích thú . Cháu yêu ông, hãy tin cháu . Cháu biết trước kia ông độc ác, nhưng cái đó không làm cháu lo ngại . Ông là người năng động nhất trong ngôi nhà này và đã kể cho cháu nghe những chuyện thú vị . Ông đã đi rất nhiều và đã có một cuộc sống phiêu lưu . Nếu là con trai, cháu sẽ giống ông .
- Ta tin cháu - Ông Simeon nói - Người ta bảo gia đình ta có đôi chút máu của người Di-gan . Các con ta không thừa hưởng cái đó ... trừ Harry ... và dù sao nó cũng có trong người cháu . Hơn thế nữa, ta biết kiên nhẫn khi cần thiết . Có một lần, ta đợi mười lăm năm để trả một mối thù . Đây là một đặc điểm nữa của dòng họ Lee ... họ không bao giờ quên! Một người đã quật ngã ta . Ta đã đợi mười lăm năm để trả hận . Ta đã làm cho hắn sạt nghiệp ... con người ấy . Ta đã hạ được hắn!
- Có phải chuyện xảy ra ở Nam Phi không ? - Pilar hỏi .
- Phải . Một xứ sở tuyệt vời ....
- Sau đó ông có quay lại đấy không ?
- Ta đã trở lại đó một lần, năm năm sau ngày thành hôn của ta .
- Nhưng trước đó thì sao ? Ông đã ở đấy nhiều năm chứ ?
- Phải .
- Ông kể cho cháu nghe cuộc sống của ông ở Nam Phi đi !
Ông già bắt đầu kể chuyện đời người khai mỏ của mình . Pilar lấy chiếc quạt bằng giấy che miệng và lắng nghe .
Tiếng nói của ông già ngày càng nhỏ dần, cuối cùng với vẻ mệt mỏi, ông nói:
- Đợi đấy, ta sẽ cho cháu xem cái này .
Ông già thận trọng chống gậy đứng lên và đi tới góc phòng . Ông mở chiếc két sắt lớn và quay lại ra hiệu cho Pilar tới gần .
- Này, cháu nhìn xem! Bốc lấy chúng và cho chúng rơi qua những kẽ tay của cháu .
Ông già bật cười trước ve lo ngại của cô gái .
- Cháu có biết đây là gì không ? Những viên kim cương, cháu gái, những viên kim cương!
Pilar mở to mắt, nhìn kỹ rồi nói:
- Nhưng đây chỉ là những viên sỏi .
- Đây là những viên kim cương nguyên thủy, cháu gái . Người ta khai thác được chúng dưới dạng này .
Khó tin, Pilar hỏi:
- Sau khi đẽo gọt chúng thì chúng là những viên kim cương thật sự ư ?
- Chắc chắn là như vậy .
- Chúng sẽ lấp lánh và hắt ra những tia sáng ư ?
- Phải, chúng sẽ hắt ra những tia sáng .
Với một giọng con trẻ, Pilar tuyên bố:
- Ồ! Cháu không tin .
- Tuy nhiên đó là sự thật .
- Chúng có giá trị lớn chứ ?
- Giá trị rất lớn . Rất khó xác định khi chúng chưa được chế tác . Lúc này nó đáng giá nhiều triệu đồng bảng .
Pilar nhắc lại từng lời:
- Nhiều ... triệu ... đồng ... bảng ư ?
- Cứ cho là chín hoặc mười triệu ... Đây là những viên lớn .
Pilar mở to mắt:
- tại sao ông không bán đi ?
- Vì ta muốn giữ chúng dưới dạng này .
- Nhưng còn tiền ?
- Ta không cần tiền .
- Cháu hiểu . - Pilar nói - Nhưng tại sao ông không cho chế tác chúng ? Nhìn chúng sẽ đẹp hơn .
- Vì ta thích để nguyên chúng như vậy .
Ông nói thêm để mình ông nghe:
- Chỉ riêng viêc. sờ vào chúng, cảm thấy chúng trên những ngón tay của mình, cái đó làm ta nghĩ đến ngày trước ... ta thấy lại mặt trời, những con bò ... ông già Wb ... những bạn bè ... ta nhìn thấy những buổi chiều ... ta ngửi thấy mùi vùng hoang mạc ...
Có tiếng gõ cửa .
- Đặt nhanh chúng vào trong két và khóa ngay két lại .
Sau đó ông trả lời:
- Vào đi!
Người hầu trẻ tuổi Horbury bước vào phòng và báo tin:
- Bữa trà ở dưới nhà đã chuẩn bị xong , thưa ông .
o0o
3
- Này! Anh ở đây ư, David ? - Hilda hỏi chồng - Em tìm anh khắp nơi . Không nên ở trong căn phòng này . Nó quá lạnh .
David không trả lời ngay . Anh đứng nhìn chiếc ghế bành, một chiếc ghế bành bọc xa- tang đã bạc màu . Bất chợt anh nói:
- Đây là chiếc ghế của mẹ ... Mẹ vẫn ngồi trên chiêc ghế này ... nó vẫn như cũ, chỉ lụa bọc là bạc màu .
Trán của Hilda hơi cau lại:
- Em hiểu - Hilda nói - Lại đây, David . Chúng ta ra khỏi nơi này, ở đây rất lạnh .
Như không nghe thấy gì, David nhìn quanh phòng .
- Mẹ ngồi ở trong phòng khách nhỏ này và anh thấy như mình đang ngồi trên một chiếc ghế nhỏ bên bà, trong khi ấy thì bà đọc cuốn Jack, người giết rồng . Đúng thế Jack, người giết rồng . Lúc ấy anh mới bảy tuổi .
Hilda nắm lấy cánh tay chồng:
- Chúng ta tới phòng khách, anh yêu . Căn phòng này không đốt lò sưởi .
Anh ngoan ngoãn đi theo vợ, nhưng chị thấy tay anh đang run rẩy .
- Tất cả vẫn như ngày xưa ... Có thể nói thời gian không xê dịch ...
Hilda tỏ ra lo lắng . Chị nói bằng một giọng vui vẻ và quả quyết:
- Em đang tự hỏi là những người khác hiện ở đâu . Đã đến giờ dùng trà rồi .
David mở cửa một phòng khác .
- Ngày xưa có một chiếc dương cầm kê ở đây ... Ô! Nó hãy còn .... Anh tự hỏi đàn còn tốt hay không .
Anh ngồi xuống ghế, mở nắp hộp đàn và những ngón tay của anh nhấn lên các phím đàn .
- Phải, đàn còn tốt .
Anh bắt đầu chơi một bản nhạc . Đàn rung lên dưới tay của anh .
- Em biết bản nhạc này, nhưng không nhớ tên đầu đề của nó .
- Đã nhiều năm nay anh không chơi đàn - David nói - Mẹ vẫn thường chơi nó . Đây là một bản nhạc không lời của Mendelssohn .
Những tiếng đàn êm dịu, rất êm dịu, tràn ngập căn phòng .
- Anh chơi nhạc của Mozart đi - Hilda yêu cầu .
David lắc đầu và chơi một bản nhạc khác của Mendelssohn . Đột nhiên, mười ngón tay anh đập một lúc xuống các phím đàn gây ra m ột tiếng ồn lớn . Anh đứng lên, tay chân run rẩy . Hilda đến bên chồng .
- David ... David ... Anh làm sao vậy ?
- Không sao cả .
o0o
4
Chiếc cuông ngoài cổng lại réo lên từng hồi . Từ trong bếp lão già Tressilian chậm chạp đứng lên và ra mở cổng .
Chuông lại reo lên một lần nữa và lão Tressilian cau mày . Qua ô kính nhỏ mờ đi vì tuyết phủ lão thấy bóng một người đàn ông đội mũ dạ, vành cụp xuống .
Lão Tressilian đưa tay lên trán . Có điều gì đó làm lão băn khoăn . Người ta có thể nói hiện tượng này xảy ra lần thứ hai .
Cũng cái cảnh ấy xảy ra một lần nữa trong cùng một ngày .
Lão tháo chốt và mở cổng .
Người đứng trước cổng hỏi lão:
- Đây có phải nhà ông Simeon Lee không ?
- Vâng, thưa ông .
- Tôi có thể gặp ông ấy được không ?
Giọng noí đập vào trí nhớ của ông Tressilian . Lão nhớ rõ cái giọng ấy ... Nó lui về quá khứ ... vào thời kỳ mà ông Lee trở về nước Anh .
Lão Tressilian ngẩng đầu với vẻ lo ngại:
- Ông Lee không đi lại được, thưa ông . Ông ấy không tiếp khách . Nếu ông ...
Người lạ mặt ngắt lời lão . Lấy từ trong ví ra một chiếc phong bì, người ấy đu8a cho ông hầu già:
- Nhờ ông đưa giúp cái này cho ông Lee .
- vâng, thưa ông .
o0o
5
Ông Simeon Lee lấy một tờ giấy trong phong bì ra . Ông tỏ vẻ ngạc nhiên, nhướn mắt lên rồi cười .
- Thật là tuyệt vời! - Ông kêu to .
Sau đó ông nói với người hầu già:
- Ông Tressilian, ông đưa ông Farr lên đây .
- Vâng, thưa ông .
- Ta nghĩ đến lão Ebnezer Farr, người hợp tác với ta ở Kimberley . Và đây là con trai của lão từ trên trời rơi xuống!
Có tiếng lão Tressilian:
- Ông Farr .
Stephen Farr bước vào phòng . Để che giấu sự bối rối, anh tỏ vẻ ngơ ngác và nói bằng giọng Nam Phi theo thói quen:
- Có phải đây là ông Lee mà tôi hân hạnh được tiếp chuyện không ?
- Ta rất sung sướng được gặp anh . - Ông già nói với Stephen - Như vậy anh là con trai của ông Ebnezer ư ?
Stephen Farr mỉm cười:
- Đây là lần đầu tiên cháu đến nước Anh . Cha cháu dặn cháu đến thăm bác nếu cháu tới đất nước này .
- Tốt! (Ông gaì Simeon nhìn xung quanh) . Ta giới thiệu với anh đây là Pilar Estravados, cháu ngoại của ta .
- Xin chào anh - Pilar nói bằng giọng rất bình thường .
Rất thán phục, Stephen tự nhủ: "Đúng là một nữ diễn viên có tài! Cô ấy rất ngạc nhiên khi nhìn thấy ta, nhưng cái đó chỉ xảy ra trong chớp mắt" .
Ngượng nghịu anh nói:
- Tôi rất sung sướng được quen biết cô . Cô Estravados .
- Cảm ơn . - Pilar nói .
- Anh ngồi xuống đây . - Ông Simeon nói với Farr - Hãy nói về mình đi . Anh ở lại nước Anh có đươc. lâu không ?
- Ồ! Cháu không có gì phải vội vã cả - Farr trả lời và ngả đầu về phía sau .
- Tốt quá . - Ông Simeon Lee nói - Anh sẽ ở lại với ta trong một thời gian .
- Ồ! Thưa bác, cháu không dám làm phiền gia đình . Sắp đến lễ Noel rồi .
- Anh sẽ dự lễ Noel với ta ... Nếu anh không có công việc gì khác .
- Không, cháu không có công việc gì . Nhưng cháu ngại rằng ...
- Thế là xong rồi - Ông Simeon nói .
Ông già quay đầu lại:
- Pilar!
- Thưa ông .
- Cháu tới nói với bác Lydia rằng chúng ta có một vị khách nữa . Bảo bác ấy tới gặp ta .
Pilar rời khỏi phòng . Stephen nhìn theo . Ông già thích thú khi nhìn thấy cảnh đó . Ông nói với Farr:
- Anh từ Nam Phi đến thẳng đây chứ ?
- Vâng .
Và họ bắt đầu nói chuyện với nhau về cái xứ sở đầy nắng ấy .
Một lát sau, Lydia hiện ra .
- Ta giới thiệu với chị đây là anh Stephen Farr - Ông Simeon bảo Lydia - Stephen là con trai của ông bạn cũ và là người hợp tác với ta, Ebnezer Farr . Anh ấy sẽ dự lễ Noel với chúng ta, nếu chị thu xếp được cho anh ấy một phòng nghỉ .
- Chắc chắn là được .
Chị quan sát người lạ mặt, da mặt ngăm ngăm, cặp mắt xanh, cái đầu hơi ngả về phía sau .
- Đây là con dâu của ta . - Ông Simeon nói với Farr .
- Bác làm cháu bối rối ... khi bác đưa cháu vào cuộc sum họp giữa những thành viên trong gia đình .
- Cháau là người của chúng ta, con trai . - Ông Simeon bảo anh - Anh hãy coi đây như nhà mình .
- Thưa bác, bác rất tốt .
Pilar trở lại ngồi bên lò sưởi và cầm tấm bìa trên tay . Cô dùng nó làm quạt khi làm cho cổ tay mềm mại của mình cử động . Vẻ khiêm tốn, cô cúi mặt xuống .



***Xem trang:
[1][2][3][4][5][6][7][8][9][10][11][12][13][14][15][16][17][18][19]

TOP WAP WORLDWIDE


mobiV trang ch

© GIAITRI102.TK
Thanks to XTGEM