Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Không bấm vùng phía trên kẻo mất tiền nhé!

BÓNG MA:
Trong hàng ngũ điệp báo cộng sản, nhiều chuyện tréo cẳng ngỗng thường xảy ra. Giám đốc công sở nhiều khi chỉ là nhân viên của thư ký đánh máy. Tài xế riêng của ông đại sứ ở hải ngoại đều là sĩ quan cấp tá, có quyền lấn át đệ nhất tham vụ, tùy viên quân sự. Lại có trường hợp gã gác cửa sứ quán ra lệnh cho ông đại sứ nữa …
Vì vậy Văn Bình không ngạc nhiên khi thấy Bônkốp nguội ngay cơn nóng giận, tuân lệnh gã thợ chụp hình có bộ mã quê mùa như người miền quê mới đến thủ đô Mạc tư khoa lần thứ nhất. Tuy nhiên Bônkốp còn tiếc rẻ:
- Đồng chí nghĩ coi … tôi là kẻ thiệt hại nhất.
Gã chụp hình nghiêm giọng:
- Tất cả chúng ta có bổn phận quên quyền lợi riêng để phục vụ quyền lợi chung.
Rồi ngoảnh về phía Văn Bình:
- Anh mặc quần áo vào đi.
Văn Bình nhún vai:
- Tôi phải để như thế này cho anh chụp chứ! Mặc quần áo sao tiện?
Gã chụp hình nhe hàm răng sún:
- Xong rồi. Tôi chụp hết một cuộn. In ra, anh ngắm hàng tuần cũng chưa hết.
Văn Bình khoác áo sơ-mi. Bônkốp chỉ cái quần:
- Không, cái này trước.
Văn Bình nghiêng mặt:
- Mỗi người có một thói quen riêng. Thói quen riêng của tôi là mặc áo trước, quần sau.
Bônkốp nghiến răng ken két:
- Tiếc là tôi chưa nện được anh một trận. Nhưng lát nữa, anh sẽ thấy.
- Ha, ha … anh lại đe dọa nữa. Vêlana là gì của anh? Vợ của anh hả?
- Không.
- Thì vợ chưa cưới cũng thế. Nhưng anh ơi, Vêlana vừa tâm sự với tôi là nàng đã từ hôn với anh. Anh già như ông cụ 80, thân thể lại bèo nhèo trừ khi là điên Vêlana mới nhận làm vợ anh.
Bônkốp quát:
- Câm miệng.
Văn Bình đáp xỏ xiên:
- Anh phải vả tôi gẫy hai hàm răng thì may ra tôi mới câm miệng được. Anh nghĩ xem … Vêlana thơm ngon như vậy, tôi được điễm phúc làm tình với nàng nên tôi phải nói thật nhiều để cho thiên hạ thèm thuồng. Tội nghiệp cho anh … đường đường là chồng chưa cưới mà bị người khác phỗng tay trên.
Văn Bình cố ý dồn tình địch vào thế kẹt. Và hắn đã mắc mưu chàng một cách xuẩn động. Quên cả mệnh lệnh của gã chụp hình, Bônkốp chụp lấy cái đĩa sứ đựng tàn thuốc trên bàn giáng mạnh vào đầu chàng. Chàng đã nhìn thấy cử chỉ liều lĩnh của hắn. Giá không nhìn thấy chàng vẫn có thể né kịp bằng cách đón nghe tiếng gió. Song chàng đứng yên. Đứng yên để nhận đòn ghen của Bônkốp.
Cho dẫu Bônkốp tấn công bằng một vật kim khí nặng Văn Bình vẫn không bị hề hấn. Đầu chàng đã biến thành khối thép sau nhiều năm tập luyện công phu. Khi cần chàng có thể húc đổ một bức tường dầy, huống hồ cái đĩa sứ chỉ nặng non một kí.
Hàng chục mảnh sứ rơi tung tóe trên nền phòng. Văn Bình rú lên một tiếng, loạng choạng một vài giây đồng hồ rồi ngã nhào vào chân giường.
Vêlana hét lớn:
- Trời ơi, anh giết mất Kêvin rồi!
Tiếng kêu hốt hoảng của gã chụp hình cũng vang lên một lượt. Ba nhân viên mật vụ sô viết đều không ngờ được rằng Văn Bình đã đóng kịch. Chàng ngã sát vào chân giường, và giả vờ bất tỉnh để có thể quan sát và nghe ngóng những việc sắp xảy ra.
Vêlana chạy lại thì Bônkốp hùng hồ giơ tay chặn:
- Cô đi đâu? Cô định cứu thằng khốn nạn này phải không?
Vêlana xô hắn ra:
- Anh không có quyền gì cả. Tôi chỉ vâng lệnh đồng chí Khơrút.
Té ra gã chụp hình là Khơrút.
Khơrút cúi xuống nhìn mặc Văn Bình rồi cầm tay chàng lên bắt mạch. Cặp mắt lo lắng, Vêlana hỏi:
- Hắn có nguy đến tính mạng không, đồng chí?
Khơrút lắc đầu.
- Không sao. Chỉ ngất đi 5, 10 phút mà thôi.
Bônkốp chỉ mặt Vêlana:
- Giờ đây tôi đã hiểu rõ lòng dạ của cô. Hắn là kẻ thù mà cô lại mong cho hắn sống. Còn tôi, cô lại mong cho tôi chết. Phải rồi, tôi đã …
Vêlana cắt lời Bônkốp:
- Anh nói nhiều quá.
- Tại sao cô dám cấm tôi nói sự thật. Chẳng qua cô đã ngủ với hắn. Xác thịt của hắn đã làm cô mê mẩn, quên cả nhiệm vụ.
Khơrút nổi cáu:
- Tôi yêu cầu hai đồng chí một lần cuối cùng. Đây không phải là nơi để chúng ta cãi lộn.
Vêlana nói mát:
- Đồng chí quên rằng đây là văn phòng của ông giám đốc Sở Phát triển Ngoại thương. Tôi chỉ là thư ký quèn, còn đồng chí cũng chỉ là phụ tá kỹ thuật.
Bônkốp xấn đến:
- A, cô Vêlana dám mỉa mai tôi. Tôi không thể chịu nhục được nữa. Phải đánh cho cô một trận, đến đâu thì đến.
Hắn tát vào giữa mặt Vêlana. Nàng ngã ngồi xuống nệm, máu mũi chảy ròng ròng. Khơrút vội tóm lấy cánh tay của Bônkốp, bẻ quặt ra sau lưng. Bản tâm của Khơrút là cản ngăn Bônkốp đánh tiếp. Nhưng trong cơn giận dữ mù quáng Bônkốp lại tưởng lầm Khơrút về hùa với Vêlana để khiêu khích hắn.
Không kịp nghĩ phải trái Bônkốp tống cùi trỏ vào yết hầu Khơrút. Vì khinh thường, vì không ngờ Bônkốp dám đánh cả mình, Khơrút tránh đòn không kịp. Lãnh cái cùi trỏ xương xẩu vào cuống họng Khơrút đau điếng, mắt đổ đom đóm. Hắn vịn lấy mặt bàn cho khỏi ngã, miệng bai bải:
- Bônkốp giỏi thật! Bônkốp giỏi thật!
Đang lau máu mũi Vêlana vứt khăn mù-soa xuống đất. Nàng đứng dậy chạy nhanh ra cửa. Bônkốp chặn nàng lại, giọng đe dọa:
- Trốn đi đâu?
Vêlana quắc mắt:
- Anh vừa phạm một tội không thể tha thứ. Tội hành hung thượng cấp. Tôi chạy sang phòng bên gọi điên thoại.
- A, mày gọi điện thoại cho sứ quán Mỹ! Được lắm, mày báo tin cho bọn C.I.A. để giải thoát thằng tình nhân của mày … Sống với mày đã lâu mà tao không dè.. đồ đĩ …đồ phản Đảng …
Vẻ kinh hãi trên khôn mặt nhu mì của Vêlana vụt tan biến. Nàng không còn kinh hãi nữa. Nàng cũng không còn nhu mì như thường lệ nữa. Nàng đã hiện nguyên hình ác phụ KGB. Bônkốp vừa dứt câu nàng đã xông tới, chĩa ngón tay sắc nhọn tua tủa vào người hắn. Bônkốp bị nàng cào cấu tóe máu vội nhảy lùi. Nhưng nàng đã nhào theo. Móng tay nàng đâm vào mặt Bônkốp.
Nạn nhân rú lên. Máu đỏ làm Vêlana tăng thêm dữ tợn. Nàng lồng lộn như con hổ cái bị thương, mười đầu móng tay đua nhau thọc sâu vào da thịt Bônkốp.
Khơrút đã đứng dậy. Hắn cười nhạt khi thấy Bônkốp bị Vêlana tấn công tới tấp.
Vừa khi ấy cửa phòng mở toang.
Một người đàn ông đầu hói, thấp lùn bước vào. Tháp tùng là hai vệ sĩ, súng lục đeo trễ ở thắt lưng.
Văn Bình thè lưỡi liếm giọt nước vô hình ở mép. Chàng cảm thấy nhột nhạt. Vì người đàn ông đầu hói, thấp lun kia là hung thần bậc nhất của cơ sở Phản gián Liên sô.
Tên hắn là Bôrết.
Bôrết trạc 55, bề cao cũng như bề ngang giống như cựu thủ tướng Kút Sép. Họ Kút nổi tiếng về cái bụng, vòng lưng của Bôrết cũng lớn không kém. Khuôn mặt Bôrết cũng không khác khuôn mặt Kút Sép là bao, chỉ khác là hắn trẻ hơn, và có vẻ hiền hơn. Vậy mà hắn lại là thủ Phản gián độc ác nhất nhì thế giới.
Bôrết xuất thân là một thẩm sát viên mật vụ ở miền đông nam Liên sô. Năm 25 tuổi, hắn đã được cấp trên để ý nhờ đặc tài về tra tấn phạm nhân. Toàn thể những người đã qua phòng thẩm cung của Bôrết đều nhận tội. Đáng kể hơn nữa là Bôrết muốn họ thú những gì họ đều hạ bút ký răm rắp.
Bôrết không tra tấn bằng roi vọt, nhổ móng chân móng tay, đốt da thịt, châm kim nhọn, trấn nước, chận tảng đá nặng trên ngực, nghĩa là những phương pháp cổ xưa, lưu lại khá nhiều thương tích. Bôrết chỉ dùng một dụng cụ quen thuộc: máy quay điện.
Tra điện là một phát minh ghê sợ của thế kỷ 20. Hầu hết quốc gia đều áp dụng phương pháp tra điện. Tuy nhiên, cừ khôi nhất về kỹ thuật tra điện chỉ có hai người. Người thứ nhất là Lômbila, phụ trách Công an Đặc vụ tại Á căn đình dưới thời Tổng thống Peron. Người thứ hai là viên giám đốc công an của Tổng thống Môrinigô ở Paraquay (1).
Nhưng so sánh với Bôrết thì họ mới là học trò. Vì Lômbila mở đầu cuộc tra tấn bằng cách đánh nạn nhân thừa sống thiếu chết, rồi trói cứng vào bàn, dùng kim điện châm chích khắp thân thể. Viên giám đốc công an xứ Paraquay còn cho nhận đầu nạn nhân vào thùng nước lạnh ngắt, bắt uống đến phình bụng rồi dùng dùi cui gỗ cúng đánh vào bụng cho mửa hết nước ra.
Tra điện nạn nhân, Bôrết chỉ cần một căn phòng nhỏ không có cửa sổ, một ngọn đèn ngàn nến treo trên trần, dọi xuống cái bàn sắt dài, trên đó nạn nhân bị trói còng queo như khúc dồi. Sở dĩ Bôrết đạt được kết quả mỹ mãn là nhờ hắn có một nghệ thuật riêng. Cái máy quay điện của hắn cũng khác hẳn những loại máy thường dùng. Bôrết giữ kín nghệ thuật quay điện cũng như cách chế tạo máy điện. Chỉ biết rằng hắn đã tra điện ai là người ấy phải đầu hàng trong vòng một ngày một đêm.
Vì đặc tài có một không hai này Bôrết được thăng chức và thuyên chuyển về trung ương Mạc tư khoa. Thời gian qua, hắn đã trở thành thủ lảnh Phản gián xuất sắc và được điện Cẩm Linh tin cậy.
Văn Bình chưa gặp mặt Bôrết lần nào; tuy nhiên hắn lại thân thuộc với chàng hơn ai hết trong số các tinh hoa điệp báo của thế giới Nga-Hoa. Chàng biết hắn nặng 108 kí mặc dầu bề cao chỉ hơn 1m6. Cao 1m6 là quá lùn đối với tiêu chuẩn tây phương, nhưng dường như ông Trời đã oái oăm nặn ra những con người thật lùn để giao cho những công việc thật lớn. Nhà độc tài Sít ta Lin cũng chỉ cao hơn 1m60. Kút Sép, cũng như Hít-le. Nã phá Luân cũng chẳng cao hơn Bôrết là bao.
Bôrết là một khối thịt nặng nề mà khi động dụng lại xoay chuyển nhanh nhẹn không kém thanh niên có thân thể cân đối. Lý do là Bôrết giỏi săm-bô, môn võ truyền thống của dân tộc Nga la tư. Võ săm-bô chỉ chuyên về hai tay, Bôrết theo học chuyên cần từ hồi nhỏ nên có thể giết người bằng cái tát nhẹ. Sư phụ của Bôrết là một ông già sống đến 130 tuổi mới chết. Ông sống ở vùng núi Côcadơ nơi có nhiều người thọ nhất thế giới, nhờ khí hậu, thổ ngơi thích hợp, và cũng nhờ trèo núi quanh năm. Trong những năm trèo núi, sư phụ của Bôrết đã học được bí thuật chạy nhảy của loài vượn, một giống vượn khác thường, nặng gấp đôi người mà cử động lại nhanh hơn người. Bôrết đã được sư phụ truyền lại bí quyết này.
Một hôm, ông Hoàng đã cho Văn Bình biết một số chi tiết cặn kẽ về võ thuật của Bôrết.
- Gặp hắn, anh nên thận trọng “lời ông Hoàng”, anh đừng tưởng hắn mập như cái chum nước mà tiến thoái chậm chạp đâu. Khi cần, hắn có thể tấn công thần tốc. Sự nhanh nhẹn này hợp với sức nặng quá khổ đã biến hắn thành một võ sĩ đáng gờm. Sớm muộn anh sẽ phải đối đầu với hắn. Nếu khinh thường, anh sẽ mất mạng như chơi.
Một số điệp viên Anh-Mỹ đã mất mạng vì tính toán sai lầm. Thùng nước lèo khổng lồ của hắn chứa đựng một mãnh lực ghê gớm. Hắn thường có thói quen lừa cho đối phương húc đầu vào bụng rồi thót lại khiến đầu đối phương bị dính chặt. Hắn chỉ cần giáng bàn tay xuống. Xương sọ rắn như sắt cũng vỡ tan.
Tuy nhiên, sức mạnh của hắn cũng chưa nguy hiểm bằng mưu lược thần sầu. Trong đám thủ lãnh điệp báo cộng sản còn sống, Bôrết là người có nhiều mưu lược nhất.
Hôm ấy, ông tổng giám đốc đã cho Văn Bình coi cuốn an-bom đặc biệt dán toàn hình Bôrết. Yếu điểm số một của giới điều khiển điệp báo quốc tế là đàn bà. Hầu hết đều lụy về sắc đẹp. Nhưng Bôrết lại hoàn toàn dửng dưng trước sắc đẹp. Hắn còn sống độc thân. Dưới trường hắn có hàng trăm cô gái ngon lành song hắn không them quan tâm tới. Dường như thần kinh hệ của Bôrết thiếu hẳn những bộ phận gây ra sự rung động trước sắc đẹp.
Không rõ vì tình cờ hay cố ý (Văn Bình tin là ông Hoàng cố ý) mà hôm nay Văn Bình chạm trán Bôrết tại Mạc tư khoa.
Bôrết khệnh khạng bước vào, trên miệng chễm chện một điếu xì-gà Ha-van to tướng. Bôrết giống thủ tướng Sớc-sin của Anh quốc ở điểm luôn luôn ngậm xì-ga và là xì-gà không cháy. Người ta không thấy Bôrết hút xì-gà bao giờ mặc dầu hộp xì-ga đắt tiền và cái quẹt máy vàng khối luôn luôn nằm sẵn trong túi. Trong văn phòng hắn có đủ loại xì-gà và quẹt máy. Nếu bỏ chung lại có thể đựng đầy hai cái va-li cỡ lớn.
Văn Bình thấy rõ vết thẹo dài gần gang tay, nằm tréo sau gáy Bôrết. Vết thẹo này là chứng tích một cuộc đi săn lợn rừng ở miệt Tây bá lợi Á.
Cách đây 6 năm, Bôrết tháp tùng một phái đoàn yếu nhân trung ương đi săn. Hắn là thiện xạ nên được chọn làm hướng dẩn viên kiêm vệ sĩ đặc biệt cho đại tướng Sê-rốp, trùm an ninh mật vụ Liên sô. Trời nhá nhem tối, Sê-rốp đến gần một giòng suối thì gặp bầy lợn lòi. Giống heo rừng này có cặp nanh dài và nhọn và có ác cảm với người. Sê-rốp cũng là tay bắn giỏi nên thản nhiên tiến lại gần đoàn heo dữ. Cả bọn bỏ chạy, riêng con đầu đàn ở lại. Nói theo danh từ quân sự, con đầu đàn này ở lại với nhiệm vụ cản bước tiến của địch.
Khi ấy trong rừng chỉ có tướng Sê-rốp và Bôrếp. Chờ con thú chỉ cách 10 thước Sê-rốp mới bóp cò. Chẳng may đạn bị kẹt trong nòng. Bôrếp chưa kịp bắn tháo thân thì con heo khổng lồ đã vọt lại. Tướng Sê-rốp hốt hoảng vấp rễ cây ngã nhào xuống đất. Nếu bị con heo rừng đè lên chắc chắn Sê-rốp sẽ chết. Bôrết bèn mang thân ra làm mộc để cứu chủ. Nắm tay phi thường của hắn đánh trúng thân thể con thú. Nhưng con thú đã xô hắn ngã và chặn lên trên.
Tay không, Bôrết quần thảo với con heo rừng nguy hiểm. Sau 5 phút vật lộn gay go hắn đã đánh con thú dập óc. Tuy nhiên, áo quần hắn rách bươm, da thịt đầy vết cào cấu. Y sĩ phải may gần hai chục mũi, và Bôrết phải nằm bệnh viện một tháng mới hoàn toàn lành lặn. Cổ hắn bị nát bét, các nhà giải phẫu thẩm mỹ tốn bao công phu hàn vá song vẫn không che lấp được vết thẹo sau gáy.
Sau chuyến săn thú bất hạnh này, Bôrết được đại tướng Sê-rốp cân nhắc lên làm phụ tá đặc biệt, chuyên trách Hành động Hải ngoại.
Bôrết đích thân đến gặp Văn Bình tại văn phòng Phát triển Ngoại thương, thế tất công việc hắn sắp làm phải có tính chất quan trọng khác thường.
Sự hiện diện của Bôrết như luồng điện 220 vôn truyền qua cơ thể ba nhân viên mật vụ trong phòng. Bôrết rút điếu xì-gà ra cầm tay, rồi từ từ nhìn mọi người. Vẻ mặt hắn không hề đổi khác khi hắn thấy cử chỉ hung dữ của Vêlana, những vết cào cấu rớm máu trên mặt Bônkốp và nụ cười phớt tỉnh thâm độc của Khờrút.
Hắn buông ra câu hỏi lạnh lùng:
- Kêvin đâu?
Khơrút đáp:
- Thưa đồng chí, hắn đang nằm gần chân giường vì bị Bônkốp đánh ngất.
Bôrết ra lệnh cho vệ sĩ:
- Chở Kêvin về văn phòng, săn sóc cho tỉnh dậy rồi đợi tôi.
Hai tên vệ sĩ lực lưỡng, tay chân lông lá, đầu dẹp, cổ vuông, ý hẳn là người Mông cổ cúi xuống xốc Văn Bình lên. Văn Bình nặng hơn 70 kí-lô, vậy mà hai tên vệ sĩ nhấc lên nhẹ bỗng, chứng tỏ chúng có sức khỏe phi thường.
Tuy vậy Văn Bình không hề ngạc nhiên. Từ lâu chàng đã biết mật vụ KGB tuyển chọn thanh niên mông cổ làm vệ sĩ. Bọn thanh niên này thường không phải là người Mông cổ chính tông mà là Mông cổ lai Nga. Sau thế chiến thứ hai, Nga sô di chuyển một số người Nga từ Trung-Á sang Mông cổ với mục đích gầy giống. Gần hai chục năm sau, sự pha trộn giữa hai gióng màu đã tạo ra một loại người khôn ngoan, lanh lợi, can đảm và khỏe mạnh trên mức trung bình. Mật vụ KGB lựa những phần tử xuất sắc nhất đưa về Mạc tư khoa, tham dự khóa huấn luyện đặc biệt.
Văn Bình nhắm nghiền mắt, giả vờ hít thở yếu ớt. Đồng thời làm bọn vệ sĩ tin là chàng đang mê man, chàng âm thầm vận công vào tứ chí, khiến cho tay chân cứng đờ.
Hai tên vệ sĩ khiêng Văn Bình ra cầu thang.
Khi ấy, ở trong phòng Bôrết vẫn đứng sừng sững, điếu sì-gà không đốt vẫn cầm trong tay. Hắn nghiêm giọng hỏi Bônkốp:
- Anh ghen phải không?
Mặt xanh tái, giám đốc sở Phát triển Ngoại thương Bônkốp đáp, giọng rụt rè:
- Thưa … vì Vêlana không tuân theo kế hoạch.
- Tôi chưa hỏi anh là Vêlana tuân hay không tuân theo kế hoạch. Tôi chỉ cần biết một điều: có phải anh ghen không?
- Thưa … tức quá, tôi chịu không nổi.
- Nghĩa là anh đã ghen. Nếu Vêlana là vợ anh hoặc người yêu của anh thì anh cũng không được quyền ghen, huống hồ Vêlana chưa có liên hệ tình cảm chặt chẽ với anh. Ghen là sự tối kị nghề nghiệp. Làm công tác điệp báo, không khi nào được ghen. Cho dẫu vợ anh ngủ với kẻ khác thì cũng là chuyện thường. Hơn ai hết anh đã biết Vêlana từng ngủ với nhiều người đàn ông. Làm tình với đàn ông là nhiệm vụ chính của Vêlana, anh quên rồi ư?
- Thưa … thưa ông đồng chí …
- Anh cần được huấn luyện lại một thời gian nữa. Đêm nay, anh phải sửa soạn hành lý để mai lên đường. Anh sẽ học khóa “Kiểm soát Cảm xúc” tại Lêningờrát.
Bôrết quay sang Vêlana:
- Tại sao cô lại trái lệnh?
Giọng Vêlana run run:
- Thưa đồng chí, tôi đâu dám. Từ đầu đến cuối, tôi thi hành triệt để mọi chỉ thị được ghi trong phiếu công tác. Không hiểu sao đến phút chót …
- Cô cứ nói tiếp. Mỗi khi làm xong việc ta cần kiểm thảo. Tại sao đến phút chót cô lại hiến thân cho hắn?
- Thưa … tôi cũng chẳng hiểu nữa. Khi ấy tôi mất hết lương tri. Thân thể tôi biến thành cái máy cho hắn sai khiến.
- Sau khi cô nằm lên giường, hắn giở những trò gì?
- Hắn hôn tôi.
- Hôn như thế nào?
- Thưa đồng chí …
- Khơrút đóng giả Kêvin, cô bắt chước Kêvin ôm hôn Khơrút cho tôi coi.
Vêlana vụng về nhái lại những động tác âu yếm của Văn Bình. Bôrết sẵng giọng:
- Hắn không vuốt ve cô ư?
- Thưa có.
- Vuốt ve như thế nào?
Bôrết chăm chú theo dõi bàn tay của Vêlana lướt nhẹ trên thân thể Khơrút. Bôrết ngăn lại:
- Thôi, tôi biết rồi. Cô thua hắn là chuyện tất nhiên. Căn cứ vào cách mơn trớn, tôi đoán Kêvin phải là người am tường bí pháp điểm huyệt. Cô đã biết hắn là ai chưa?
- Thưa chưa. Đồng chí Bônkốp chỉ nói đại khái Kêvin là người Mỹ mà chúng ta phải răng-ta bằng ân ái.



***Xem trang:
[1][2][3][4][5][6][7][8][9][10][11][12][13][14][15][16][17][18][19][20][21][22][23]

TOP WAP WORLDWIDE


mobiV trang ch

© GIAITRI102.TK
Thanks to XTGEM